BẢY MƯƠI
Bảy mươi, chưa đáng chúc đâu
Bảy mươi, đôi lúc than già
Nhìn dòng xe chạy đã hoa mắt rồi.
Đứng lâu, muốn kiếm chỗ ngồi
Làm vài chuyện vặt, rã rời tay chân.
Người quen, thi thoảng nhận lầm
Bạn xưa ít gặp, tình gần hóa xa.
Bảy mươi, còn chửa thấy già
Ngắm Đời vẫn cứ đậm đà sắc xoan.
Tình Người còn lắm đa mang
Tứ Thơ vẫn lộng xênh xang đất trời.
Dặm dài còn mải rong chơi
Chén say vẫn nhắp đầy vơi la đà.
Bảy mươi, còn chán mới già!
Một hai giáp nữa có ta trên Đời.
Tám mươi… rồi đến chín mươi…
Dẫu mơ mộng hão, ai người cấm ta!
Tháng 07/2013
CHỨC "PHÓ THƯỜNG DÂN"
Một ông bạn mỉa chua cay:
"Hưu rồi, còn ôm lắm ghế!"
Giật mình, ngồi bấm đốt tay:
Chức ta cũng nhiều đáo để!
Hội Mỏ, hai khoá Trung ương
Ban Khoa học, đeo bền bỉ.
Biên tập viên bên Tạp chí
Tới nay, mười sáu năm trường.
Hội Tuyển khoáng, vào Thường vụ
Trưởng ban Văn Xã, đâu xoàng.
Thăm hỏi, ma chay, mừng thọ
Bận như con mọn, gắng làm.
Dịch thơ, thú chơi cổ điển
Chơi trèo với mấy nhà nho.
Được quàng vai: Phó Chủ nhiệm
Chức ôm rồi mới thấy lo!
Thuở tóc xanh còn nhớ mãi
Trường Cấp II Chu Văn An.
Năm mươi năm, sum họp lại
Bạn bè lại cử: Trưởng ban.
Họ hàng vẫn thường khen ngợi:
Vai trên, lại nói năng tài.
Mỗi đám cưới xin, ăn hỏi
Chủ hôn, chức ấy đóng hoài...
Loay hoay bấm đốt mấy lần
Bạn giội cho thau nước lạnh:
"Chức quèn, vài năm nữa... tạnh
May còn chức... Phó thường dân!".
Hà Nội, tháng 10/2011
Trần Văn Trạch
Nguồn: Vampro.com